Tôi bán luôn mảnh đất bố mẹ cho ở quê để mua chiếc xe gần 1 tỷ rưỡi.
Cả nhà bảo tôi “điên”, vợ thì khóc lóc:
“Anh ơi, nhà dột nát thế này, anh không thương con à?”
Nhưng tôi mê xe lắm, nghĩ bụng: Có xe sang, đi đâu cũng ngẩng mặt lên được. Mà rồi lái dịch, chạy hợp đồng, kiểu gì chẳng ra tiền.
Tôi mặc kệ, ký cái rụp, rước xe về như rước vợ hai.
Thời gian đầu, tôi lái đi đâu cũng tự hào. Họ hàng, bạn bè nhìn vào ngưỡng mộ.Còn vợ thì lạnh nhạt dần, chẳng nói chẳng rằng.
Một năm trôi qua, công việc chẳng thuận, tiền đổ vào sửa xe, bảo dưỡng nhiều hơn cả thu nhập.