Ông Phan Đức Thành, 58 tuổi, là một đại gia khét tiếng ở thị trấn Tân Lộc, giàu có đến mức chỉ cần hắt hơi là cả vùng biết.
Nhưng thứ ông khao khát nhất không phải tiền, mà là một đứa con trai nối dõi.
Vợ ông, bà Tuyết Mai, hơn ông 5 tuổi, cưới nhau hai mươi năm vẫn chỉ sinh được hai cô con gái.
Ông Thành lo “họ Phan đến đời mình là tuyệt tự”, nên ngày càng lạnh nhạt với vợ, ra ngoài kiếm người “gieo giống”.
Rồi một ngày, trong căn biệt thự rộng thênh thang ở khu phố Đông, xuất hiện cô giúp việc tên Hà, mới 23 tuổi, quê ở Nam Định — gương mặt hiền lành, thân hình lại mảnh mai vừa mắt ông Thành.
Ban đầu cô chỉ làm việc nấu ăn, dọn dẹp, nhưng chẳng hiểu từ bao giờ, đêm nào ánh đèn phòng khách cũng sáng muộn, còn cô Hà thì hay bị gọi lên “pha ấm trà nóng cho ông chủ”.
Một tháng, hai tháng, rồi đến khi cái bụng cô Hà lùm lùm, bà Mai gào khóc ầm ĩ, đòi đuổi cô khỏi nhà.
Nhưng ông Thành cấm tuyệt:
“Đây là giọt máu của họ Phan, ai dám động đến mẹ con nó, tôi từ mặt!”
Cả họ im lặng.Ông thuê bác sĩ riêng, cho cô ở biệt thự riêng, ăn uống tẩm bổ.
Ngày sinh cận kề, ông còn mổ heo đãi cả dòng họ, chuẩn bị sẵn lễ đặt tên cho đứa con trai nối dõi tông đường.